Sau 5 tháng được cậu em nuôi làm bác sỹ sản khoa can thiệp, vợ tôi đã mang thai. Vợ chồng tôi vui hơn hội. Tôi mời luôn Huy đến nhà uống rượu để cảm ơn.
ảnh minh họa
Tôi và vợ cưới nhau năm 26 t.uổi. T.uổi đó đang đẹp về mọi thứ, tôi đã có nhà, có xe, vợ tôi cũng có nghề nghiệp ổn định nên kinh tế hai vợ chồng dư dả. Bố mẹ tôi nói rằng họ cũng già rồi nên muốn có cháu bế luôn, thế là vợ chồng tôi cũng lên kế hoạch có con ngay lập tức mà không kiêng khem gì.
Nhưng mãi mà vợ chồng tôi vẫn chưa có con, đi khám hết viện này viện khác, chỗ này bảo bị “yếu”, chỗ khác lại bảo không sao. Nói chung vợ chồng tôi mất tiền vào việc chữa trị để có thai rất nhiều nhưng không thu được kết quả gì. Ai bảo thầy nào hay, thuốc nào tốt tôi và vợ cũng đi. Nhưng 5 năm trời trôi qua vẫn không có kết quả gì cả.
Đến một hôm, Ngân – vợ tôi mới bảo:
– À, em quên mất là em có cậu em nuôi làm bác sỹ sản khoa. Cậu ấy mới đi tu nghiệp ở nước ngoài về. Vợ chồng mình đến đó khám thử xem đi anh.
– Sao anh chưa bao giờ nghe em nhắc đến cậu ấy nhỉ?
– Thì tại cậu ấy đi du học mà anh, cậu ấy học xong làm bên Mỹ gần 5 năm mới về Việt Nam, tại bố mẹ cậu ấy muốn cậu ấy về rồi cưới vợ ở đây luôn. Mai vợ chồng mình đi nhé.
– Ừ, nếu vậy thì mai anh thu xếp việc ở công ty rồi mình đi.
Chiều hôm sau, tôi theo Ngân đến bệnh viện của cậu em nuôi. Cậu ta trạc t.uổi tôi, dáng người cao to và rất điển trai. Nhìn thấy vợ chồng tôi đến, cậu ta niềm nở:
– Anh chị đến rồi à? Ôi lâu lắm rồi mới gặp lại chị Ngân. Anh chị vào ngồi đợi tí nhé.
30 phút sau, Huy – tên cậu em nuôi của vợ tôi bắt đầu tiến hành các thủ tục xét nghiệm cần thiết. Chúng tôi làm mất cả buổi chiều. Huy bảo 1 ngày sau quay lại lấy kết quả.
Tôi bán tín bán nghi, nhưng thấy Huy khẳng định chắc chắn sẽ tìm ra được nguyên nhân nên cũng tin tưởng. Đến khi lấy kết quả về, Ngân chìa ra cho tôi rồi bảo:
– Anh bình thường, chỉ có em là có vấn đề thôi.
– Em bị làm sao?
– Em có vấn đề ở vòi trứng, chắc phải chữa một thời gian anh ạ. Không biết như thế nào.
– Sao trước giờ chẳng có ai nói gì về vấn đề này nhỉ?
– Chắc họ khám không kỹ anh ạ. Từ giờ tuần nào em cũng phải lên viện điều trị.
– Ừ, thôi có bệnh thì phải chữa chứ biết sao giờ. Vợ chồng mình đã chữa suốt 5 năm nay rồi, giờ cố thêm tí nữa cũng chả sao.
Thế là tuần nào Ngân cũng lên viện để chữa trị. Mỗi lần xong, mặt vợ tôi khi nào cũng nhăn nhó, kêu đau, mệt nên chúng tôi cũng chẳng thể l.àm c.huyện ấ.y nhiều. Kể cũng lạ, vợ chồng tôi sinh hoạt điều độ lắm, thế mà mãi chẳng có kết quả.
Nhưng rồi điều kỳ diệu đã xảy ra. Sau 5 tháng được cậu em nuôi làm bác sỹ sản khoa can thiệp, vợ tôi đã mang thai. Vợ chồng tôi vui hơn hội. Tôi mời luôn Huy đến nhà uống rượu để cảm ơn.
Rồi con trai tôi cũng ra đời trong niềm vui sướng của cả họ nhà tôi. Bố mẹ tôi mừng lắm, coi Huy như con luôn, khi nào có cái gì cũng cho Huy. Tôi cũng quý Huy lắm vì cậu ta cư xử biết đường. Khi con trai tôi được 2 t.uổi, vợ tôi lại mang bầu tiếp. Bố mẹ tôi thấy vậy bảo: “Chắc nhờ nội công thâm hậu của bác sỹ Huy nên con dâu tôi mới được đả thông kinh mạch”.
Tôi thì khỏi phải nói, khi nào cũng cười hớn hở. Hôm đó vợ tôi lên viện khám thai, tôi bảo để tôi đưa đi nhưng cô ấy không chịu, cứ đòi đi một mình. Tôi đồng ý rồi dắt xe đi làm. Ai ngờ đến lúc dừng đèn đỏ thì thấy Huy đèo vợ tôi phóng qua. Tò mò, tôi bám theo và c.hết ngất khi thấy họ đèo nhau vào khách sạn.
Dĩ nhiên tôi bám theo. Tôi vào thuê phòng cạnh họ. Khách sạn cách âm kỹ quá nên tôi không thể nghe được gì. Tôi bèn đ.ánh liều, giả vờ làm người dọn phòng rồi gõ cửa.
Huy bước ra, người chỉ quấn cái khăn tắm. Thấy tôi, cậu ta tái mặt. Tôi đẩy cửa bước vào, vợ tôi đang nằm trên giường, người chỉ đắp hờ cái chăn. Tôi hét lên:
– Như này là sao?
– Em… Để em giải thích đã.
– Khỏi cần giải thích, sao cô lại làm thế?
– Tại em… Tại em muốn có con.
– Thì tôi đã cho cô 2 đứa con rồi còn gì?
– Hai đứa con đó là…
Tôi ngớ người, vợ tôi không nói hết câu nhưng tôi biết điều đó có nghĩa là gì. Huy tiến lại bảo:
– Anh bị vô sinh, tôi thay anh làm cho vợ anh có bầu thì có gì là sai nào?
– Chúng mày…
Tôi giơ tay lên định đ.ánh Huy nhưng bị cánh tay lực lưỡng của cậu ta cản lại. Vợ tôi cũng nép vào người Huy. Tôi chứng kiến cảnh đó thì không nói gì nữa, bỏ ra khỏi khách sạn. Có lẽ việc tốt nhất tôi nên làm bây giờ là viết đơn ly hôn