Đứa trẻ nào cũng có lòng tự trọng, càng lớn thì lòng tự trọng càng mạnh, cha mẹ phải chú ý đến thái độ của bản thân để kỷ luật con cái.
Sự mềm mỏng của cha mẹ tượng trưng cho sự chấp nhận, bao dung, cân nhắc và giúp đỡ, là chiếc chìa khóa vàng để con cái tháo nút thắt. Đó là một loại trí tuệ tuyệt vời và tình yêu thương chân chính. Nhưng làm cha mẹ không phải lúc nào cũng giữ được bình tĩnh, và có thể làm tổn hại đến lòng tự trọng cũng như thể chất của con mình, như vụ việc nam sinh 14 tuổi nhảy lầu sau khi bị mẹ đánh gần đây.
Khoảnh khắc một đứa trẻ chào đời là giây phúc yêu quý nhất trong lòng cha mẹ, thời gian thay đổi thì con cái cũng dần trưởng thành. Cách kỷ luật của cha mẹ đối với con cái cũng khác nhau, khi còn nhỏ họ rất yêu thương con nhưng khi lớn lên, họ có thể tức giận và hành động vô lý khi thấy con cái không sống theo ý mình.
Vào khoảng 5 giờ chiều ngày 17 tháng 9, một thảm kịch đã xảy ra tại một trường cấp 2 ở Giang Hạ, thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc.
Người mẹ xăm xăm bước đến chỗ con mình và các bạn bị phạt
Có một nam sinh 14 tuổi bị mẹ tát, bị mất mặt trước mặt bạn bè nên đã chọn cách nhảy lầu 5 tử vong.
Trước khi sự việc xảy ra, người mẹ làm vậy với con chỉ vì đứa trẻ đang chơi bài xì phé với các bạn khác trong lớp và bị cô chủ nhiệm bắt quả tang, phạt đứng ngoài hành lang.
Sau đó, cô hiệu trưởng cũng yêu cầu phụ huynh của những em này đến trường để phụ huynh hợp tác với nhà trường xử lý kỷ luật trẻ, một phụ huynh đã tát con nơi công cộng, thậm chí bóp cổ đứa trẻ.
Sự việc xảy ra khi có rất nhiều học sinh đứng gần đó
Phải nói rằng hành vi của người mẹ này hơi cực đoan, điều này đã chạm đến lòng tự trọng của đứa trẻ.
Qua đoạn video giám sát, có thể thấy 3 người nam sinh bị phạt đứng ngoài hành lang, một học sinh dựa vào lan can, đút túi quần, hai học sinh khác đứng dựa vào tường.
Khi đó, một người mẹ đi ngang qua hậm hực cho con mình một cái tát vào mặt, sau khi mắng chửi được vài câu thì bà này đã tát và nhéo cổ cháu bé.
Khoảnh khắc người mẹ hành xử nóng vội cũng chính là lúc lòng tự trọng của con bà rơi rụng
Đối với hành động của người mẹ thì thực sự rất sốc, thấy người phụ nữ quá khích, hai học sinh còn lại nhìn bạn mình bị phạt đứng hình.
Lúc đó đứa trẻ đang đứng ở hành lang có rất nhiều học sinh đi qua.
Có thể vì cách cư xử của mẹ mà nam sinh này đã chọn cách tự tử.
Cô giáo đi ngang đã can thiệp
Khi cô hiệu trưởng đi ngang qua, thấy phụ huynh đối xử với trẻ như vậy, đã can ngăn phụ huynh này đánh con và bảo mẹ của cháu bé lên phòng làm việc để nói chuyện.
Chỉ vài phút sau khi người mẹ đi khỏi, nam sinh bất ngờ quay lại trèo lên lan can hành lang, không chút do dự nhảy xuống.
Trước khi các bạn học bên cạnh có thời gian để ngăn chặn mọi chuyện, nam sinh đã nhảy khỏi tòa nhà.
Người mẹ bỏ đi cùng cô giáo, để lại nam sinh đứng thẫn thờ
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, cô giáo ở xa đã chạy lại và tri hô, ngay sau đó các giáo viên đã chạy ra, một nam giáo viên chạy xuống dưới nhà để kiểm tra thương tích của cháu bé. Nhưng đã quá muộn màng, nam sinh 14 tuổi nhảy lầu sau khi bị mẹ đánh đã chọn cách quá cực đoan.
Để xảy ra thảm án này, phần lớn nguyên nhân là do mẹ của nam sinh dường như không nghĩ đến con mình, nếu đánh con như thế này liệu có làm tổn thương lòng tự trọng của con mình?
Đứa trẻ đã nhảy xuống từ tầng 5, tử vong ngay sau đó
Sự việc này cũng đã giáng một đòn mạnh vào người mẹ. Để tránh bi kịch này xảy ra một lần nữa, là cha mẹ, dù con cái có phạm sai lầm lớn đến đâu cũng nên bình tĩnh.
Đặc biệt đối với trẻ phát triển sớm, lòng tự trọng của trẻ sẽ càng mạnh mẽ.
Suy nghĩ từ góc độ của nam sinh này, trước cảnh bao bạn bè, cô giáo thì bị chính mẹ đẻ của mình tát đến nghẹn lời, trong thâm tâm của ai cũng lo sợ em sẽ không thể vượt qua được rào cản này. Ai cũng có thể diện, nếu nam sinh này còn sống thì sau này có bị bạn học chê cười không?
Khi người mẹ hớt hải quay lại, tất cả đã muộn màng, ắt hẳn bà sẽ vô cùng hối hận trong suốt phần đời còn lại
Các nhà thần kinh học tại Đại học London ở Vương quốc Anh phân tích “Khác với trẻ em, thanh thiếu niên ở tuổi 14 có thể cân nhắc những ưu và nhược điểm trong hành vi của mình, nhưng chúng quan tâm hơn đến việc liệu những hành vi này có thể mang lại hạnh phúc và hứng thú cho bản thân, hơn là nó có an toàn hay không”.
Dân gian luôn có kinh nghiệm về cách giáo dục con cái đúng đắn và hiệu quả khi con cái mắc lỗi, đây quả thực là một bài kiểm tra cho mọi bậc cha mẹ.
Khi một số phụ huynh nghe thấy con mình mắc lỗi, giáo viên hỏi phụ huynh, và suy nghĩ đầu tiên trong đầu họ là “Thật khó xử, thật xấu hổ.” Họ vội vã đến trường và hỏi han thô bạo, đánh mắng con mình.
Bạn đã bao giờ quan tâm đến cảm giác của đứa trẻ bị cô giáo dạy dỗ và bị phụ huynh tát, mắng mỏ nơi công cộng?
Giáo sư Li Meijin, một nhà tâm lý học tội phạm nổi tiếng cho biết: “Trước sáu tuổi, những lời cằn nhằn và lời nói của cha mẹ là vàng. Sau mười hai tuổi, những lời nói của cha mẹ là rác rưởi.” Ở giai đoạn này, trẻ có ý tưởng riêng và muốn nhiều hơn thế, như thể hiện cá tính độc đáo của riêng mình. Là cha mẹ, việc giáo dục con cái phải cô đọng và ngắn gọn. Nếu bạn nói quá nhiều, trẻ rất dễ cảm thấy nhàm chán.
Nếu muốn trẻ chấp nhận lời phê bình và sửa chữa lỗi lầm của mình, cha mẹ cần sử dụng những phương pháp khoa học và hợp lý để mở rộng trái tim của trẻ.
Bí quyết đầu tiên là bình tĩnh. Dù cô giáo và những người khác có phàn nàn như thế nào thì cha mẹ cũng phải bình tĩnh, bình tĩnh hỏi: “Tôi đưa cháu sang phòng bên nói chuyện được không?”. Tương đương với việc tâm lý giúp trẻ vượt qua vòng vây, dù trẻ vẫn không thừa nhận lỗi của mình nhưng ít nhất cũng được giảm bớt sức nặng và cảm thấy cha mẹ đáng tin tưởng.
Bí quyết thứ hai là hỏi chi tiết. Nhớ trực tiếp lắng nghe lời kể của trẻ về quá trình này. Có thể trẻ phải chịu trách nhiệm chính, nhưng có những nguyên nhân tiềm ẩn, hoặc động cơ tốt nhưng hành vi không đúng. Cha mẹ lúc này chính là luật sư tại tòa. Ngay cả khi trách nhiệm hoàn toàn thuộc về trẻ thì ít nhất cha mẹ cũng đã kiên nhẫn nghe được tiếng nói của trẻ, đó cũng là một cách trợ giúp tâm lý cho trẻ, trẻ sẽ không xấu hổ khi có ai đó chịu lắng nghe mình.
Bí quyết thứ ba là khoa học phải lùi lại. Nghiên cứu khoa học về não bộ chỉ ra rằng khi cảm xúc của một người mạnh mẽ, những kích thích bên ngoài sẽ không được não bộ dễ dàng hấp thụ. Nói cách khác, khi một người vẫn còn xúc động, họ sẽ không thể lắng nghe những gì người khác nói. Lúc này, cha mẹ cần sử dụng sự đồng cảm để khơi thông cảm xúc của con cái. Chìa khóa để an ủi trẻ là chấp nhận những cảm xúc của trẻ, theo dõi suy nghĩ của trẻ.
Một cậu bé về nhà giận dữ nói với bố: “Hôm nay con làm bài tập sai và cả lớp bị trừ điểm. Một cậu đuổi theo và hét lên \’đồ ngu\’, mai con sẽ dùng dao chém chết nó đây!”. Bố gật đầu và dọn dẹp quần áo, tiền bạc, bỏ vào một cái túi to. Cậu con trai hỏi bố đang làm gì? Ông bố nói: “Cha sẽ cùng con đánh chết thằng nhãi đó, rồi 2 chúng ta vào tù”. Người con trai lập tức cúi đầu sau khi nghe điều này.
Sự đồng cảm và nguỵ biện của người cha đã tránh được một vụ án hình sự có thể xảy ra và dạy con mình cách tốt nhất để giải quyết các tranh chấp.
Bí quyết thứ tư là tìm cách. Sau khi trẻ nhận ra lỗi của mình, cha mẹ hãy tận dụng tình huống đó và cùng trẻ tìm cách giải quyết. Hoặc xin lỗi, hoặc bồi thường thiệt hại, hoặc tự phạt để bù đắp. Đến đây, vấn đề về cơ bản đã được giải quyết.
Bí quyết thứ năm, luôn luôn giúp đỡ. Sau khi xác định được cách giải quyết, cha mẹ sẽ giáng một đòn nhẹ nhàng hỏi trẻ: “Cha mẹ có thể giúp gì cho con?” Khi đưa ra những lời hứa đáng xấu hổ, trong suy nghĩ của con cái, cha mẹ hiểu con nhất và ủng hộ con nhiều nhất.
Thủ thuật của cha mẹ chỉ là một từ “mềm mỏng”, nhẹ nhàng chấp nhận, nhẹ nhàng đồng cảm, thảo luận ôn hòa và trung thành ủng hộ. Trong toàn bộ quá trình, hãy đứng ở vị trí của trẻ, quan tâm đến cảm xúc của trẻ, xem xét những khó khăn của trẻ và hướng dẫn trẻ chuyển từ cảm xúc sang lý trí và rõ ràng.
Thực tế, trẻ biết đúng sai, trẻ lớn hơn có thể tự nhìn nhận vấn đề của mình mà không cần cha mẹ giáo huấn hay cằn nhằn. Điều chúng khó có thể kiểm soát là cảm xúc của chính mình lúc đó và phản ứng căng thẳng do thái độ của người ngoài. Một khi trẻ được an ủi và bình tĩnh, sự tỉnh táo sẽ trở lại.
Trở lại vụ việc bé 14 tuổi nhảy lầu sau khi bị mẹ đánh, nhiều lời phiền trách đã chĩa vào người mẹ, thế nhưng có một bình luận đã được nhiều người ủng hộ:
“Mẹ của cậu bé hiện là người đau lòng nhất, nên đừng đổ lỗi thêm cho bà ấy nữa. Cũng đừng chỉ trích cậu bé, bởi chúng ta không biết đã bao nhiêu lần cậu bé bị đối xử như thế hoặc cậu ấy đã phải chịu đựng những gì. Xã hội cần quan tâm nhiều hơn tới sức khỏe tâm lý của các em mới lớn và tiếp thu những phương thức giáo dục mang tính khoa học”
Sự mềm mỏng của cha mẹ thể hiện sự chấp nhận, bao dung, cân nhắc và giúp đỡ, là chiếc chìa khóa vàng để con cái tháo nút thắt, đó là một loại trí tuệ tuyệt vời và tình yêu thương chân chính.
Bài và ảnh tổng hợp từ Sohu