Ai ngờ mấy tiếng đồng hồ, vừa nhìn thấy mặt con, tôi thấy chồng tái mặt, anh mất bình tĩnh đến độ xông vào phòng hậu phẫu tát tôi đau điếng.
Tôi 29 tuổi, “đã từng” là một cô gái thua thiệt về nhan sắc. Tôi cao ráo nhưng da đen, mắt hí, mũi gãy… nói chung là chẳng được nét gì. Cũng chính vì xấu quá nên không có ai yêu, bạn bè cứ dập dìu hò hẹn thì tôi từ lúc học cấp 3 đến tốt nghiệp đại học vẫn đi về lẻ bóng.
Học xong, tôi đi xin việc, CV thì đẹp nhưng cứ hẹn phỏng vẫn là tôi trượt, lý do không nói tôi cũng ngầm hiểu. Chán nản, tôi quyết định thay đổi bản thân bằng việc tìm đến phẫu thuật thẩm mĩ để tân trang nhan sắc. Mất mấy tháng trời về nhà nghỉ ngơi, tút tát, tôi trở lại với một diện mạo hoàn toàn mới. Xinh đẹp, trẻ trung, cộng với chiều cao sẵn có, tôi nổi trội hơn hẳn.